Taberd.org Help Hướng dẩn    
 
To friends
Đề mục: Văn thơ
Nội dung
Bấm F8 để viết tiếng Việt có dấu  (xem Hướng dẫn)
Đề mụcVăn thơ
Chủ đềChương I . Bậc Tiểu Học ( 8 )
03 tháng 07, 2011 08:14   Vũ Văn Chính viết:

 

           Rồi vào một buổi giờ Toán ,trời hơi xám xịt và cơn mưa giông đổ xuống ầm ĩ kèm theo tiếng sét,có một ông thầy trông lạ hoắc xuất hiện ,người ông tầm thước hơi gân guốc đen đủi và trông có vẻ khô khan bước vào lớp , cả lớp biết bao nhiêu con mắt đang nín thở ngồi giương mắt nhìn , thầy ngó xung quanh cả lớp và sau khi vẫy tay cho chúng tôi ngồi xuống ,thầy mới với cái giọng Bắc khàn khàn giới thiệu:

               -Thầy chào các em,Thầy tên là Phạm Trung dậy môn Toán cho lớp của các em.

                                                                    

                                                                 Thầy Phạm Trung

           Mới nghe nói đến thầy dạy Toán là cả lớp nhất là những thằng nghịch tặc trong lớp ngồi tròn xoe con mắt mà dò xét ông thầy mới,không biết hung thần kia đi rồi còn thầy mới  này ra sao nữa ?,khỏi đợi chi cho lâu lắc chỉ vài giờ toán là biết ngay thôi mà.Thầy là người Bắc di cư chính gốc,lúc nào đi dạy thầy cũng đi giày lính Bốt-Đờ-Sô ( botte de sault ) , nếu thầy mặc đồ lính mà đi giày bốt thì không nói làm gì,nhưng nhìn thầy mặc đồ civil mà đi đôi bốt to và đen xì ,thì với một chú nhóc 10 tuổi như tôi thì trông thầy ngồ ngộ ghê đi , đỡ một cái là tính tình thầy ít dữ dằn hơn ông thầy trước,có lần thầy lôi từ trong cặp ra một sợi dây cao su hơi to một chút ra khoe với lớp ,làm các ông nhóc đưa mắt tò mò nhìn nhau như muốn hỏi:

                         -Sợi dây này thầy dùng làm gì vậy ta?không lẽ là dụng cụ dạy toán?mà cũng không phải nữa vì nó mềm quá thì làm sao vẽ toán được.

              Đợi cho bọn nhóc chiêm ngưỡng và thi nhau bàn tán đoán mò đã đời thầy mới tiết lộ:

                        -Giới thiệu với các em đây là bửu bối của thầy đó nghe,hay còn gọi là Con Lươn,mà con này rất ghét những ai nghịch ngợm và lười biếng,các em có muốn thử không?.

                    Dĩ nhiên là cả lớp lắc đầu lia lịa ngu sao gật đầu,mà sau này có dịp bị thử rồi mới biết,mỗi lần bị phết vào mông là y như rằng có mấy lằn nằm ngang qua cái mông tròn vo dễ thương của tụi tôi,đúng là con lươn thật rồi. Nhưng dù sao cũng đỡ hơn cây thước gỗ hay cây roi mây sát thủ đáng gờm ,của cái ông thầy trẻ vừa mới ra đi kia,đỡ hơn nhiều là cái chắc.Chính cái thằng từng ăn đòn nhiều như Jean Tạ Dzi ,nó hung hăng quả quyết như thế thì còn sai trật đi đâu được nghe bạn.Chính xác 100% mờ.

  Kèm thư gốc vào phần trả lời
Trả lời *  Lưu trữ hình mới       Xem hình lưu trữ
Tên người gởi
E-mail *
Mật khẩu *   Quên mật khẩu
Ghi chú: * mục cần thiết