Nghe Dũng gọi CỤ. Nhận mail có chữ CU. Tớ post Thơ vịnh Cụ Ông: Cu hay Cụ?
Cùng
khởi đầu Cờ (C) đứng cạnh U
Sao cho rằng CỤ lớn hơn CU?
Râu ria rậm rạp CU như CỤ
Da dẻ nhăn nheo CỤ giống CU
Chớ
cậy ngày nay lên mặt CỤ
Mà quên thuở nọ vốn thằng CU
Lạ gì CU nặng CU thành CỤ
CỤ chẳng nặng thì CỤ hoá CU
(Tây Mỹ nào phân biệt CỤ / CU!)
Thế
sự đảo huyền chuyện CỤ, CU
Lộn sóng “Thằng CỤ” với “Ông CU”
CU “Quân Tử Kiếm” là “CU CỤ”
CỤ “Lão Ngoan Đồng” ấy “CỤ CU”
Ra
chốn đình trung ưng gọi CỤ
Giữa vòng hương phấn muốn là CU
Giai nhân có hỏi CU hay CỤ?
“Ngũ thập niên tiền CỤ vốn CU”
Năm
nay tuổi tớ năm mươi tư
Rằng CỤ rằng CU tớ cũng ừ!
Với bọn nhóc tì, ừ! Lão: CỤ
Cùng hàng tiền bối, dạ! Con: CU
Nhơn
sanh ảo ảnh, đời là mộng
Thế sự vô thường, khôn giả ngu.
Thành bại nhục vinh, mây khói cả
CỤ hay CU há khác nhau ư?!
2.
Thơ vịnh Cụ Bà: “Ai Dám bảo Tôi Già?”
Năm
nay tôi tuổi sáu lăm
An Sinh Xã Hội, đơn làm hôm qua
Sáu lăm, bạn tưởng tôi già?
Coi chừng có kẻ cho là bạn sai
Trước tiên phải kể tóc tai
Tôi nhuộm đen giống hai mươi xuân thì
Họa hoằn đôi lúc quên đi
Chân tóc ngả trắng, nhuộm thì đen ngay
Tôi nghe bằng máy đeo tai
Máy nay nhỏ xíu ai nào thấy đâu
Cườm khô mắt mổ đã lâu
Tôi không phải hỏi kính đâu suốt ngày
Mi sụp cắt kéo lên ngay
“Tat-tu” đậm nét chân mày cong veo
Mí mắt gắn bộ lông nheo
Mũi nâng đúng kiểu theo người phương tây
Da mặt căng tận mang tai
Không còn xếp lớp phủ dài trán nhăn
Đồi mồi nhiều vết lăn tăn
Mỹ viện đốt sạch bào phăng đi rồi
Hàm răng gãy rụng một thời
Nay thay bộ giả mãn đời êm xuôi
Má hồng, son đỏ viền môi
Người quen khi gặp khen tôi trẻ hoài
Người lạ hỏi: «Chị bốn mươi?»
Tôi không đáp lại chỉ cười làm duyên
Cười lộ má lúm đồng tiền
Hàm răng trắng mịn đảo điên lắm chàng.
Nhờ bạn kiểm chứng đàng hoàng
Người tôi như vậy sao mang tiếng già?
3.
Thơ quý bà "Tìm bạn bốn phương":
NỮ
45 tuổi đẹp sang,
Có nhà, có tiệm, không màng lợi danh.
Em yêu mái ấm yên lành,
Ba lần ly dị mấy anh chồng lười.
Anh nào phong nhã tốt tươi,
Yêu người chung thủy xin mời đến em.
NỮ 50 tuổi đen dòn,
Bốn con, ba cháu lon ton đầy nhà.
Chồng nay bám gót người ta,
Chính chuyên, em chẳng kêu ca buồn phiền.
Anh nào thông hiểu nỗi niềm,
Nếu trên bốn chục cảm phiền viết thư.
NỮ
60 tuổi xinh ngoan,
Cả đời chăm sóc lo toan việc nhà.
Chồng về Nam Việt năm qua,
Gặp cô con gái bán ba mê liền.
Em nay chán cảnh ngồi thiền,
Anh nào yêu bé cho tên tặng hình.
NỮ 65 tuổi giỏi dang,
Chồng vừa khuất núi vì mang bệnh già.
Các con nay lớn ở xa,
Cảnh nhà đơn chiếc vào ra một mình.
Anh nào thỉnh thoảng vui hoa
Mực đen giấy trắng viết đây đôi dòng.